Mấy ngày qua, mình có triệu chứng mắt trái thỉnh thoảng cứ bị giựt hoài. Thật sự lo quá, không biết điềm lành hay xấu sẽ đến với mình đây. Đi đâu cũng không dám đi một mình cả. Ngay cả đăng nhập vào diễn đàn rồi cũng tần ngần đứng đó, không dám động tĩnh gì hết. Đành mạo muội, viết bài này nhờ các bác sĩ, chuyên gia tâm lý của GPE cho 1 lời khuyên để già gân yên tâm. (Chĩ y bác sĩ, chuyên gia của GPE thôi nhe - bác sĩ bên ngoải không đủ tiền trả)
Xin thông báo cùng quý vị, đã chữa xong cho bác KTGG. Đây là bằng chứng:
Cũng xin kể sơ qua câu chuyện này.
Số là hôm qua, Ông già Noel có ghé ngang nhà, hỏi tui thích gì... Hic, có còn con nít đâu mà ham đồ chơi. Xin tiền thì hổng dám, sợ nói mình tham, vả lại nhiều tiền cũng chẳng có ích gì, nếu hổng biết xài. Bỗng nhớ rằng lâu quá rồi, không ghé Hai Mơ, nên tui bèn xin miếng thịt cầy. Hổng ngờ, Ông già Noel cười khà khà, thò tay vào cái túi sau lưng: "Cho chú mày đây!" Trời! Một cái đùi ngon lành!... Nhưng tối quá rồi, bỏ vào tủ lạnh đã, mai tính!
Sáng nay vào đây, thấy bác KTGG than thở chuyện con mắt, nên mời bác qua nhà chơi, sẵn chia sẻ món quà của ông già Noel. Chiều, khoảng 3 giờ, bác qua, dẫn theo con gái rượu và chàng Ca_dafi. Vừa vào nhà, bác đã hỏi tui dồn dập: "Đâu, đâu, cái gâu gâu đâu..." Và cả mắt phải lẫn mắt trái của bác giựt giựt liên hồi... Bèn dẫn ngay bác xuống bếp, lôi cái đùi từ trong tủ lạnh ra. "Dạ chuyện đâu còn có đó, bác cứ tự nhiên nhá!" (Nói vậy, vì tui còn phải trông nom cửa hàng, không tự tay phục vụ bác ấy được, mong rằng bác hổng giận)...
Thế là bác KTGG xăn tay áo lên, à quên, không có xăn, vì tay áo bác í đã ngắn sẵn rồi. Đoạn tiếp theo đây, xin kể bằng hình, quý vị tự bình phẩm nhá:
"Kiệt ơi, xong rồi nè!" Trời, sao mà lẹ thế! Không có khác, đang tính chạy xuống phụ bác ấy tí, thế mà vừa xuống tới nơi thì đã thấy bác toe toét cười (hình như mắt đã bớt giật):
Xin nói luôn, đó là món cháo. Nếu nấu với gà, người ta nói là cháo gà. Nếu nấu với giò heo, người ta gọi là cháo giò. Nếu nấu với vịt, người ta gọi là cháo vịt. Vậy nấu với tí thịt lóc ra từ cái đùi dễ thương kia, thì gọi bằng gì? Tui cũng chẳng biết. Chỉ biết là bác KTGG nấu cháo rất... lẹ!
Sang món 2. Món này thì chàng Kiệt nhà ta trổ tài. Mà thực ra thì Ông già Noel đã chu đáo làm cho cái đùi chín sẵn, chỉ cần hâm nóng lại thôi, nên cũng không khó khăn chi lắm cho Ca_dafi. Sau chừng nửa tiếng loay hoay với cái bếp, nghe chàng reo lên: "Em cũng xong rồi nè, bác ơi!"
Quý vị có thấy rõ cái đang nằm trong nồi hông? Diễn đàn chỉ cho phép up hình maximum là 800x600 nên nó chỉ nhỏ nhiu đó, ráng xem kỹ nha.
Phần thứ ba là... dọn dẹp chiến trường, trong khi con gái bố KTGG dọn chén. Tội nghiệp, mới bị bố già sai đi chợ mua lá mơ, lại gặp mưa, về chưa kịp lau cái đầu đã bị sai đi dọn chén. Còn trong bếp thì... Khiếp, hai ông đầu bếp làm cái quái gì mà khốn khổ cái thân tui:
Nhưng cũng không sao. Công việc thường ngày mà. Làm cho lẹ lẹ để chạy lên nhà trên, bởi... đã xong rồi, cũng rượu, cũng thịt, cũng lá mơ, mắm tôm... Trông xôm chứ nhỉ! Chỉ tiếc cái là, hổm bữa bác SA nói "Có gì và không có gì", thế mà hôm nay mình "có gì", bác ấy lại "chẳng có gì"! Phải mà mời được bác ấy thì đã có tí Bàu Đá rùi! Thôi thì tạm xài cái Aquafina này vậy:
Hết tập 1. Mời đón xem tập 2, để biết nguyên do làm cho lành hẳn hai con mắt của bác KTGG.