Nhật ký ngắn (2 người xem)

Liên hệ QC

Người dùng đang xem chủ đề này

Status
Không mở trả lời sau này.
Sao mình cứ nghĩ hôm nay là thứ 7 nhỉ?
 
Hôm nay trời rõ nắng, nóng lại không có quạt, nhưng mà chân tay thì lạnh cóng hix hix
 
Tối nay có "đánh ba" vote 1 vé co Mexico :cc_scooter:
 
Bé chuột còi bắt độ thế nào đấy, không biết có bị cháy túi chưa vậy cà!...

Em nghĩ tới là em hận cái ông trọng tài cùi bắp chứ không thì tỷ số 2-1 nghiêng về đội Mexico.........là sáng nay em có ăn sáng với cafe rồi chứ đâu phải đói meo râu như bây giờ.........nghĩ tới thôi là bé hận bé hận ông trọng tài (@$%@
 
Em nghĩ tới là em hận cái ông trọng tài cùi bắp chứ không thì tỷ số 2-1 nghiêng về đội Mexico.........là sáng nay em có ăn sáng với cafe rồi chứ đâu phải đói meo râu như bây giờ.........nghĩ tới thôi là bé hận bé hận ông trọng tài (@$%@
Đúng là luật bóng đá như thế chứ không phải ông trọng tài bắt ép đâu bechuotcoi ơi. Nếu không có cột dọc thì bé còn thua đậm nữa đấy.
Dám chơi dám chịu, đừng đổ thừa. Không thắng được thì vẫn ăn uống được mà, chỉ là ăn uống tự trả tiền thôi.
 
Đúng là luật bóng đá như thế chứ không phải ông trọng tài bắt ép đâu bechuotcoi ơi. Nếu không có cột dọc thì bé còn thua đậm nữa đấy.
Dám chơi dám chịu, đừng đổ thừa. Không thắng được thì vẫn ăn uống được mà, chỉ là ăn uống tự trả tiền thôi.


Thật là đau lòng quá đi khi mà sáng nay ngủ dậy cái RĂNG ngu nó mọc, đau không ăn uống gì nổi(@$%@.........anh Ba Tê coi được thì gửi quà lên thăm bé nhé @$@^#

Tối nay bé bắt Argentina gỡ lại chầu cafe mới được --=0--=0--=0
 
Thật là đau lòng quá đi khi mà sáng nay ngủ dậy cái RĂNG ngu nó mọc, đau không ăn uống gì nổi(@$%@.........anh Ba Tê coi được thì gửi quà lên thăm bé nhé @$@^#

Tối nay bé bắt Argentina gỡ lại chầu cafe mới được --=0--=0--=0
Anh Ba Tê có coi... được cái gì đâu mà phải gởi quà, phải chi coi được một chút gì thì cũng đành, đàng này... thiệt thòi quá! hihi!
 
Vui với chị Diệp một chút, Lâu quá không có cơ hội gặp lại Chị, chúc chị luôn vui vẻ, hạnh phúc.
Anh ơi, không biết có phải em đã gặp anh hôm ở nhà thầy Bình không nhỉ? Nếu được thì cho em xin tấm hình kèm chữ ký nha anh!}}}}}
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Đội Củ Sâm thắng, ta đã có một buổi tối tưng bừng với công ty.
Sếp tổng mọi ngày đạo mạo thía, hôm nay cũng nhảy lên bàn, lên ghế hò la ầm ầm như ai, tinh thần bóng đá, tinh thần dân tộc ở đâu cũng giống nhau nhỉ?
Kết thúc trận đấu, thất thểu đi bộ về nhà. Ko hiểu sao mọi người cứ nhìn ta, về đến nhà soi gương mới giật mình, trên mặt và hai vai dán đầy biểu tượng Uôn Cúp, lại còn toàn chữ Hàn nữa, sao ta lại quên nhỉ?+-+-+-+
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Sáng mai thi rồi.........dzậy mà bây giờ đang bận coi world cup........Argentina mà cứ giữ phong độ tỷ số này là ngày mai bé lại có cafe và ăn sáng roài --=0--=0--=0
 
Tình hình không thể khả quan hơn được với cái răng ngu (@$%@ vẫn còn đau thê thảm :;;;:::
 
Anh ơi, không biết có phải em đã gặp anh hôm ở nhà thầy Bình không nhỉ? Nếu được thì cho em xin tấm hình kèm chữ ký nha anh!}}}}}

Nghi ngờ gì nữa, anh Tùng đẹp trai có mặt đêm hôm đó tại nhà anh Bình luôn đấy, bữa bị cúp điện đó, nhớ chứ! Hi hi hi, hình thì đầy diễn đàn, còn ký thì chắc là ký TRAI TƠ thôi khakhaka
 
Nghi ngờ gì nữa, anh Tùng đẹp trai có mặt đêm hôm đó tại nhà anh Bình luôn đấy, bữa bị cúp điện đó, nhớ chứ! Hi hi hi, hình thì đầy diễn đàn, còn ký thì chắc là ký TRAI TƠ thôi khakhaka
Đề nghị bạn Minhthien đã nói thì nói cho rõ ( chỉ tận tay, "day" tận mặt), hôm ở nhà bạn Bình những người có mặt ai cũng....đẹp cả chứ chẳng riêng anh Tùng đâu nhé
Híc (hồi mình bằng tuổi anh Tùng mình còn....đẹp hơn í)
 
Đề nghị bạn Minhthien đã nói thì nói cho rõ ( chỉ tận tay, "day" tận mặt), hôm ở nhà bạn Bình những người có mặt ai cũng....đẹp cả chứ chẳng riêng anh Tùng đâu nhé
Híc (hồi mình bằng tuổi anh Tùng mình còn....đẹp hơn í)

@ Minhthien321: cảm ơn anh đã quá khen
@Concogia: bác nói đúng đó, em nhìn thấy anh Hoangaccounting cũng muốn ý kiến là mình cũng đẹp trai ngày hôm đó nữa nên nhảy vào rồi kìa, hãy đợi anh ta phản ứng như thế nào, khakaakha
 
Buồn quá! Lỡ xóa mất một dòng, một dãy số, undo hoài mà cũng chưa thấy "người ấy quay về", biết làm sao tìm lại được bi chừ ta ? Chắc phải mò thôi, mà mò thì hơi bị nguy hiểm, ai biểu làm hổng chịu ngó trước nhòm sau chi, cho "nhớ đời" luôn!! Hix...hix...!!!
 
@ Minhthien321: cảm ơn anh đã quá khen
@Concogia: bác nói đúng đó, em nhìn thấy anh Hoangaccounting cũng muốn ý kiến là mình cũng đẹp trai ngày hôm đó nữa nên nhảy vào rồi kìa, hãy đợi anh ta phản ứng như thế nào, khakaakha

Các bác ơi! phải là "thấy mới tin" "người thật hình thật",mà thấy chưa chắc là người ta tin đâu, phải có KCS nữa đó! À! mà còn "CO" nữa đó, khó lắm!
 
Buồn quá! Lỡ xóa mất một dòng, một dãy số, undo hoài mà cũng chưa thấy "người ấy quay về", biết làm sao tìm lại được bi chừ ta ? Chắc phải mò thôi, mà mò thì hơi bị nguy hiểm, ai biểu làm hổng chịu ngó trước nhòm sau chi, cho "nhớ đời" luôn!! Hix...hix...!!!
Lỡ tay xoá hay gì gì đó mà không UNDO được thì đóng File lại nhưng đừng có SAVE hoặc SAVE AS thành File khác là được rồi!
 
Lại cúp điện, tuần này có điện vào thứ 4 và thứ 6 thôi hu hu
 
Lỡ tay xoá hay gì gì đó mà không UNDO được thì đóng File lại nhưng đừng có SAVE hoặc SAVE AS thành File khác là được rồi!

Nhưng mà khổ nỗi là cái computer của mình nó tự động save sau 3 phút mới chết chứ ! Từ sáng tới chừ rầu muốn thúi ruột luôn! Mò cũng chưa ra nữa, mà phải chi lúc đó mình chịu khó nhìn qua con số một chút thì họa may nhớ nhớ chút đỉnh là mò được rồi!
 
Nhưng mà khổ nỗi là cái computer của mình nó tự động save sau 3 phút mới chết chứ ! Từ sáng tới chừ rầu muốn thúi ruột luôn! Mò cũng chưa ra nữa, mà phải chi lúc đó mình chịu khó nhìn qua con số một chút thì họa may nhớ nhớ chút đỉnh là mò được rồi!

Thôi rút kinh nghiệm đi. Bị một lần cho nhớ!... ẹc ẹc...
 
Trưa nay phóng xe máy :cc_scooter:ra ngoài ăn cơm, đến ngã tư nhìn thấy chiếc xe đang tiến lại tự nhiên mình té nhào ra giữa đường. Ko bị sao nhưng em "xe" của mình bị vỡ mất một bên đèn, khổ thân em ý từ hôm tết chuyển về ở với mình 3 lần bị ngã, biển xe bị nứt, xước thân xe, giờ lại mắt mũi bên chột bên ko thế này nữa, hu hu :cray:xương em ý quá.

Sếp gọi vào phòng, sau một hồi nói về marketing, sếp hỏi có muốn làm marketing ko, mình gật đầu đánh rụp một cái ko cân suy nghĩ.
Đừng ai gọi mình giờ này nhé, vì mình đang ngôi nhâm nhi chữ " Vui "_)(#;
@Xe May: Em xe máy à, chị vẫn thương em lắm, nhưng giờ chị phải cười cái đã, tối về chị sẽ khóc thương em sau nha.--=0
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Trưa nay phóng xe máy :cc_scooter:ra ngoài ăn cơm, đến ngã tư nhìn thấy chiếc xe đang tiến lại tự nhiên mình té nhào ra giữa đường. Ko bị sao nhưng em "xe" của mình bị vỡ mất một bên đèn, khổ thân em ý từ hôm tết chuyển về ở với mình 3 lần bị ngã, biển xe bị nứt, xước thân xe, giờ lại mắt mũi bên chột bên ko thế này nữa, hu hu :cray:xương em ý quá.

Sếp gọi vào phòng, sau một hồi nói về marketing, sếp hỏi có muốn làm marketing ko, mình gật đầu đánh rụp một cái ko cân suy nghĩ.
Đừng ai gọi mình giờ này nhé, vì mình đang ngôi nhâm nhi chữ " Vui "_)(#;
@Xe May: Em xe máy à, chị vẫn thương em lắm, nhưng giờ chị phải cười cái đã, tối về chị sẽ khóc thương em sau nha.--=0
Con mắt quáng gà, đọc chữ được chữ không, tội nghiệp quá!
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Hix, bị đau mắt đỏ roài, sáng nay ngủ dậy mà cái mắt đau nhói, đỏ hoe, ngứa mắt, khó chịu hu hu
 
Lại một ngày nữa trôi qua, dạo này sao mình hay suy nghĩ nhiều đến vậy
 
Trên đường đi Cao Lãnh ngày 12/6/2010...
Reng ... Reng .... Reng
- A lô, em Tùng nghe đây!
- Cho anh hỏi thăm tí xem!
-Có chuyện gì vậy anh ?
- Bảng tính excel của anh, anh lỡ xóa vài sheet rồi, làm sao lấy lại được ?
- Anh đợi em tí, để em hỏi anh em đã.
(Đưa điện thoại ra xa)
- Anh ơi, lỡ xóa vài sheet có lấy lại được không anh?
- Em hỏi xem đã save chưa.
(Cầm điện thoại lên, chưa nói gì)
- Save rồi! Save rồi!
- Vậy là pó tay luôn.
(Cúp máy)
Khoảng 1 phút sau.... Reng... Reng ... Reng
- Dạ, em Tùng nghe đây!
- Anh đã lấy lại được những sheet đó rồi
- Anh lấy bằng cách nào, chỉ em với
- Một chầu đi!
- Thôi mà, anh nói nghe xem
- Thì anh chép tại từ USB, bữa trước anh save vào đĩa USB rồi
- ????
Pó tay luôn.
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Một ngày như mọi ngày.... :whistling:
 
Đâm phải đuôi cún

Sáng nay dắt xe thế nào, dắt qua đuôi của nàng Cún nhà hàng xóm !$@!!( Tíc gọi là Cún vì cô vẫn chưa có chồng có con, khi nào Cún có chồng có con, sẽ chuyển gọi là Chó) Cổ đứng bật dậy bằng bốn chân, lông xù lên, ( đuôi ko dựng được vì đau quá) Cổ nhìn Tic bằng đôi mắt Cún hình viên đạn, Cổ sủa ẳng ẳng ra điều doạ Tíc, nhưng không làm gì được vì cổ nhỏ lắm, nhưng Tíc dám cá rằng cổ đang chửi Tíc bằng tiếng Cún, vì có vẻ cổ đau và cú lắm:black_eye:.

Nhớ ngày xưa anh í cũng gọi mình là cún
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Ui ui, thương con cún quá... chắc cún này sau này lấy chồng, có con không được gọi là...ẹc ẹc
 
Đề nghị bạn Minhthien đã nói thì nói cho rõ ( chỉ tận tay, "day" tận mặt), hôm ở nhà bạn Bình những người có mặt ai cũng....đẹp cả chứ chẳng riêng anh Tùng đâu nhé
Híc (hồi mình bằng tuổi anh Tùng mình còn....đẹp hơn í)
Dạ đúng rồi bác ơi, hôm đó ai cũng đẹp cả, mà không phải đẹp bình thường đâu nha, đẹp rạng ngời mà ... chói lóa đóa.__--__ Vì sáng quá nên con không thể nhìn rõ hết mọi người cho nên mới phải đi xin hình để nhận dạng người quen đó. Riêng bác concogia và bác ketoangiagan là con ấn tượng nhất đó.--=0@$@!^%
 
Ui ui, thương con cún quá... chắc cún này sau này lấy chồng, có con không được gọi là...ẹc ẹc
Àh, Tích thề với trời đất rùi, tích ở giá, để được mãi là Cún/-*+/
Wind phải gọi là bé cún, Tic ứ thích gọi là " Con Cún"
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Còn 16 ngày nữa là đến sinh nhật GPE rồi, mọi người nhanh tay đăng ký để tạo cho GPE một sinh nhật hoành tráng nhá!%$$_)(#;:drinks:
Hồi hộp ghê!
 
Sáng nay mãi mới mở được mắt, đau buốt, soi gương thấy 2 mắt đỏ hoe đi bác sĩ kết quả là bị viêm mắt và 1 đống thuốc phải nhỏ mắt hu hu
 
Thật là tự chuốc khổ lấy thân, già rồi bày đặt đi học chi cho nó cực.............bị mấy cái bài tự luận hành hạ điên cái đầu +-+-+-++-+-+-++-+-+-+
 
Đang bon bon trên đường, có một anh chàng đeo khẩu trang ghé sát vào mình nói cái gì đó, làm mình tưởng nhắc mình vì chưa gạt chân chống, nhưng ko phải. Rồi thấy anh chàng vượt lên trước, sau đó đi tà tà, như có vẻ đợi mình, mình phóng vọt lên đền gần đầu ngõ nhà mình, anh ta đột ngột bảo, " Đi uống nước đi em" Giật mình phản xạ, mình nói to " Hâm à" rồi phóng xe vào ngõ.
Chả biết người xấu hay người tốt.
 
Đanh đá thế thì ê sắc ...ế là đúng rồi +-+-+-+
 
Ôi, tội lỗi quá đi. Hôm nay 1 đứa ở cty đã chính thức bị lây đau mắt đỏ. Nguy cơ bị vài đứa nữa hix hix
 
CHÚC MỪNG SINH NHẬT GIẢI PHÁP EXCEL LẦN THỨ 5
Hãy tải file đính kèm theo đây và làm theo những gì hướng dẫn trong đó
 

File đính kèm

Lần chỉnh sửa cuối:
mình post bài mà chả ai giúp mình làm cả, hik...chả biết làm thế nào ??
 
Kẹt xe mỗi ngày tại cầu Bình Triệu, mỗi buổi sáng mình đi sớm hơn một tiếng đồng hồ => Giảm tuổi thọ vì kẹt xe (phải thức khuya, dậy sớm, không đủ thời gian tái tạo sức khỏe)
 
Trưa nay tranh thủ vào Nguyễn Kim mua vài đồ điện tử, chỗ mình mua đt ngày xưa, được nghe giọng Xì Gòn thấy thân thương quá.
 
Hu hu mình bị cận thật rồi. Sắp tới ra nhập hội hu hu
 
17.6 vậy là đúng 1 tháng mình đi làm chỗ mới rồi, mọi thứ đang ngỗn ngang. Ngồi đọc mấy cái tài liệu để chuẩn bị đi training mà buồn ngủ quá, liền nhớ đến sắp SN GPE nên ghé về lại đây thử khi nào tổ chức...sẵn để lại đây vài dòng luôn! Chắc mấy anh chị em trên này chẳng ai nhớ mình nhỉ, vì đăng ký ngay những ngày đầu thành lập nhưng có bao giờ tham gia đâu. Lý do vì sao ah? Cũng muôn vàn lý do...thôi không dám nói!

Bây giờ sang nơi mới, bắt đầu lại từ con số 0, lại 1 mình mà bơi...chẳng biết có bơi nỗi đến bờ không ta! Mà không bơi được thì chìm vậy! :)

Lâu ngày về lại đây, sẵn đây cho gởi lời thăm các anh chị em ở đây luôn nha! Em lại biến tiếp! :)
 
Bác thử vô tình theo cách cố ý với bất kỳ cô nào trên đường mà xem, xem họ có phải thuộc hàng ế ko?
Vừa thử xong, với 3 cô đoàng hoàng.
Chẳng thấy ai phản ứng gì cả. Trong đó có 1 cô còn nhoẻn miệng cười rất duyên...--=0
 
Hôm nay phải làm bao nhiêu là việc, thật là mệt mỏi! Cứ cái đà này chắc phải đi Biên Hoà hay về Sông Ngang quá!+-+-+-+:''":cray:
 
Hỏi bác gút gờ thông tin về các quán cafe đẹp, bác ý toàn chỉ tận Xì Gòn, tự nhiên thèm quay lại nơi đó, để lang thang mọi ngõ nghách. Mình vẫn chưa thực hiện được điều đó.
 
Buổi sáng sao mà mát mẻ và trong lành đến thế. Biết đâu ở đâu đó cũng có một người đang ngắm bình minh lên
 
http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=GbSh1psj-6

Sáng nay cà phê một mình
Sài Gòn chợt mưa chợt mưa
Nhớ em bao nhiêu cho vừa

Sáng nay nghe mưa quanh mình
Trời chợt lạnh như mùa đông
Những cơn mưa rơi ơ thờ
Rớt trên cuộc tình mong manh

Anh đã đi một ngày mưa buồn
Cơn gió đông lạnh đầy đôi tay
Anh đã đi để lại nơi này
Đôi mắt nâu ngồi buồn xa xăm

Sáng nay ngồi khóc một mình
Từng giọt sầu rơi lặng lẽ
Biết ta xa nhau thật rồi...............

P/S: Sáng nay có một tên tặng cho bé bài này..........vì lâu rồi không ai mời cà phê....bùn(@$%@. Cũng cám ơn bài nhạc hay nhưng mà cái tên đó quan tâm không hợp hoàn cảnh nhỉ $$$$@
 
Bất giác mỉm cười............

Ja, đã đến lúc.........
 
Định đi "chống lầy" rùi hả?
Trùi ui! Anh lại "đâm chọt" lung tung. Hic hic. "Chống lầy" đâu mà chống lầy. Chỗ em ở toàn đường nhựa không hà. Sao mà lầy lội được chứ. Hứ!

Em mà "chống lầy" thì còn ai chơi với anh minhthien :D. Còn ai viết bậy bạ vu vơ để anh minhthien "đâm chọt". Haha.
 
Trùi ui! Anh lại "đâm chọt" lung tung. Hic hic. "Chống lầy" đâu mà chống lầy. Chỗ em ở toàn đường nhựa không hà. Sao mà lầy lội được chứ. Hứ!

Em mà "chống lầy" thì còn ai chơi với anh minhthien :D. Còn ai viết bậy bạ vu vơ để anh minhthien "đâm chọt". Haha.

Tôi nghiệp anh minhthien.........mang tội đâm chọt chi cho khổ vây nà trời-0-0-0-@!>><
 
Đau đầu với Cục Thuế Bình Thạnh quá, anh chị nào có quan hệ thân thiết với các đồng chí trên đó giúp đỡ em với... hic
 
Công việc của mình, cuộc sống của mình bây giờ bị ảnh hưởng bởi bài thơ "Đôi Dép" nó có ý nghĩa rất sâu xa, ý trong thơ, từng câu từng chữ mình suy ngẫm hơn chục năm nay, rất hay, cuộc sống của mình thay đổi từ khi đọc và nghe được bài thơ này trên đài phát thanh, bài thơ được đọc lên để mừng ngày Tp.Hồ Chí Minh được 300 tuổi, và cái tên domfootwear được ra đời từ đó. Cám ơn bechuotcoi đã gợi nhớ cho mình.....

http://www.giaiphapexcel.com/forum/showthread.php?36448-Thơ-con-cóc/page2
 
Công việc của mình, cuộc sống của mình bây giờ bị ảnh hưởng bởi bài thơ "Đôi Dép" nó có ý nghĩa rất sâu xa, ý trong thơ, từng câu từng chữ mình suy ngẫm hơn chục năm nay, rất hay, cuộc sống của mình thay đổi từ khi đọc và nghe được bài thơ này trên đài phát thanh, bài thơ được đọc lên để mừng ngày Tp.Hồ Chí Minh được 300 tuổi, và cái tên domfootwear được ra đời từ đó. Cám ơn bechuotcoi đã gợi nhớ cho mình.....

http://www.giaiphapexcel.com/forum/showthread.php?36448-Thơ-con-cóc/page2

Hôm nay có người gửi tặng bé bài thơ đó và khi đọc nó cảm nhận........::?>>........rất hay và ý nghĩa................" đội dép" là đọc bằng giọng Huế anh ah --=0--=0--=0.

Không ngợ vộ tịnh em post bại thợ nạy mà biết được lịch sự của cái nick nẹm anh doomfootwear -\\/.-\\/.-\\/. ( em học tiếng huế của web kế toán đó anh ah --=0)
 
ngồi trực một mình ở cty, rảnh, bỗng dưng suy nghĩ tùm lum thấy buồn ghê ta?! Hổng hiểu nổi nữa! Chán? Buồn cho nhân tình thế thái? Đau lòng ? Cháy túi ? Thèm đi chơi ? Đi ăn ? Đi cafe ? Đi khỏi chỗ này vài hôm ? Phải rồi, quyết định vậy đi!
 
ngồi trực một mình ở cty, rảnh, bỗng dưng suy nghĩ tùm lum thấy buồn ghê ta?! Hổng hiểu nổi nữa! Chán? Buồn cho nhân tình thế thái? Đau lòng ? Cháy túi ? Thèm đi chơi ? Đi ăn ? Đi cafe ? Đi khỏi chỗ này vài hôm ? Phải rồi, quyết định vậy đi!
Đừng dạy dột, đang trực, không có tiền, lại muốn đi chơi, chưa hoàn thành nhiệm vụ thì sao có tiền để cà phê, Hix... Với lại sẽ bị ghép tội là đang trực thì bỏ trực, rủi Công Ty có chuyện gì xảy ra thì sao ??? Hix.....
 
Mừng quá gần làm xong bài tự luận thứ 2.....................................có thể đi chơi tung tăng nhí nhảnh được roài --=0--=0--=0
 
Xa con,

Đêm nay không phải là đêm đầu tiên ba xa con gái yêu, nhưng đêm nay thật khác! Cũng mới tuần trước đây chứ mấy, Ba đi An Giang và cũng xa con 2 ngày, hoặc xa hơn, tháng trước, đi Nha Trang 11 ngày, nói nhớ con vậy chứ hỏng nhiều như hôm nay, tối nay về nhà không thấy con gái, lại thấy nhớ, nhớ con nhiều vô cùng.
Cái nhớ đầu tiên là khi Ba về tới nhà không thấy có con ra đứng lan can nhìn xuống chỉ trỏ Ba rồi cười khúc khích. Lần nào cũng vậy, nhìn thấy Ba ở lan can thì cười, rồi chạy ra cầu thang để nhìn xuống như thể chờ Ba lên thế mà khi Ba lên tới nơi thì vừa cười khúc khích vừa dậm chân, vừa bước lùi như muốn trốn khỏi sự “truy bắt” của Ba. Ba lên phòng thay đồ thì đi theo lên cầu thang, chạy vào phòng rồi lăn ình ra nệm, xong thì thể nào con cũng kéo Ba vào một cuộc chọc giỡn tưng bừng, chỉ cần vài cái dậm chân, làm trò, hù là con cười khặc khặc. Con cười nhiều nhất có lẽ là khi Ba hun rúc rúc vào bụng con hoặc lưng con. Ba sơ hở là con chọc ngón tay vào rún (rốn) Ba làm Ba vừa đau vừa nhột. Ba la lên rồi cười lớn mỗi lần con chọc ngón tay vào rún nên con lại cố muốn chọc nhiều hơn.
Cái nhớ thứ 2 là nguyên nhân Ba viết bài này là khi Ba mở máy lên, ngồi làm việc mà không có con cứ chui vào trong người Ba đòi leo lên cho bằng được cái ghế Ba đang ngồi nên Ba chẳng làm được việc gì nữa cả. Đêm nào cũng thế. Đêm nay Ba thoát khỏi sự quấy rầy của con Ba lại thấy buồn.
Là con gái, mới mười bốn tháng tuổi vậy mà con đi đứng chạy nhảy như sáo, không có ghế bàn nào con không leo lên. Mà cũng phải thôi, con biết đi bước đầu tiên từ lúc mới 9 tháng rưỡi mà. Cái vụ 9 tháng rưỡi biết đi của con là niềm tự hào lớn của Ba, đi đâu Ba cũng khoe, ai hỏi về con Ba cũng nói. Có lẽ hiếm có đứa trẻ nào trong tháng thứ 14 mà biết xuống cầu thang như con. Mà con người ta xuống cầu thang thì quay lưng đi lùi chứ con thì cứ thẳng mặt tiến xuống. Từng bước, từng bước con vin tường đi xuống như người lớn. Còn lên cầu thang thì khỏi phải nói rồi, chắc không chậm hơn người lớn Bao nhiêu đâu.
Con biết đi sớm, biết quậy sớm nên cái sự quậy phá của con đã trở thành một phần cuộc sống của Ba. Mai Ba lại đi An Giang, rồi sau này chắc Ba cũng sẽ có nhiều chuyến đi khác, nhưng cái cảm giác xa con như hôm nay không biết Bao giờ Ba lại có lần nữa.

Thương con gái của Ba.
 
Xa con,

Đêm nay không phải là đêm đầu tiên ba xa con gái yêu, nhưng đêm nay thật khác! Cũng mới tuần trước đây chứ mấy, Ba đi An Giang và cũng xa con 2 ngày, hoặc xa hơn, tháng trước, đi Nha Trang 11 ngày, nói nhớ con vậy chứ hỏng nhiều như hôm nay, tối nay về nhà không thấy con gái, lại thấy nhớ, nhớ con nhiều vô cùng.
Cái nhớ đầu tiên là khi Ba về tới nhà không thấy có con ra đứng lan can nhìn xuống chỉ trỏ Ba rồi cười khúc khích. Lần nào cũng vậy, nhìn thấy Ba ở lan can thì cười, rồi chạy ra cầu thang để nhìn xuống như thể chờ Ba lên thế mà khi Ba lên tới nơi thì vừa cười khúc khích vừa dậm chân, vừa bước lùi như muốn trốn khỏi sự “truy bắt” của Ba. Ba lên phòng thay đồ thì đi theo lên cầu thang, chạy vào phòng rồi lăn ình ra nệm, xong thì thể nào con cũng kéo Ba vào một cuộc chọc giỡn tưng bừng, chỉ cần vài cái dậm chân, làm trò, hù là con cười khặc khặc. Con cười nhiều nhất có lẽ là khi Ba hun rúc rúc vào bụng con hoặc lưng con. Ba sơ hở là con chọc ngón tay vào rún (rốn) Ba làm Ba vừa đau vừa nhột. Ba la lên rồi cười lớn mỗi lần con chọc ngón tay vào rún nên con lại cố muốn chọc nhiều hơn.
Cái nhớ thứ 2 là nguyên nhân Ba viết bài này là khi Ba mở máy lên, ngồi làm việc mà không có con cứ chui vào trong người Ba đòi leo lên cho bằng được cái ghế Ba đang ngồi nên Ba chẳng làm được việc gì nữa cả. Đêm nào cũng thế. Đêm nay Ba thoát khỏi sự quấy rầy của con Ba lại thấy buồn.
Là con gái, mới mười bốn tháng tuổi vậy mà con đi đứng chạy nhảy như sáo, không có ghế bàn nào con không leo lên. Mà cũng phải thôi, con biết đi bước đầu tiên từ lúc mới 9 tháng rưỡi mà. Cái vụ 9 tháng rưỡi biết đi của con là niềm tự hào lớn của Ba, đi đâu Ba cũng khoe, ai hỏi về con Ba cũng nói. Có lẽ hiếm có đứa trẻ nào trong tháng thứ 14 mà biết xuống cầu thang như con. Mà con người ta xuống cầu thang thì quay lưng đi lùi chứ con thì cứ thẳng mặt tiến xuống. Từng bước, từng bước con vin tường đi xuống như người lớn. Còn lên cầu thang thì khỏi phải nói rồi, chắc không chậm hơn người lớn Bao nhiêu đâu.
Con biết đi sớm, biết quậy sớm nên cái sự quậy phá của con đã trở thành một phần cuộc sống của Ba. Mai Ba lại đi An Giang, rồi sau này chắc Ba cũng sẽ có nhiều chuyến đi khác, nhưng cái cảm giác xa con như hôm nay không biết Bao giờ Ba lại có lần nữa.

Thương con gái của Ba.
"Người Yêu" anh đáng iu nhỉ? Chắc em cũng phải nhanh có một nhóc như vậy thôi
Vẫn nhớ lần đi tiền trạm, anh bảo nhớ "người iu", em ngớ người ra hông hiểu anh này nhớ ai, trong khi đã có vợ, rồi anh bỏ hình nhóc ra cho coi, làm em phá lên cười.
 
Việc nhìu, ... hông muốn làm gì hết... &&&%$R&&&%$R&&&%$R
 
Mới buổi sáng mà mình lộn xộn wá... +-+-+-+
 
Cuối tuần sao thấy cô đơn quá.!$@!!
 
Đừng dạy dột, đang trực, không có tiền, lại muốn đi chơi, chưa hoàn thành nhiệm vụ thì sao có tiền để cà phê, Hix... Với lại sẽ bị ghép tội là đang trực thì bỏ trực, rủi Công Ty có chuyện gì xảy ra thì sao ??? Hix.....

May quá! Còn kịp đọc post bài của bạn nếu không là ......!!! Hổng biết chuyện gì sẽ xảy ra nếu mình cứ làm theo suy nghĩ nhất thời ? Tốt hơn là sống chậm một chút, bớt vội vã, bớt nóng tính, bộp chộp một chút thì hay biết mấy!
 
Cuối tuần sao thấy cô đơn quá.!$@!!

Chiều nay ghé 45 đi, làm vài chai là cảm giác khác liền hà! hết buồn, hết tủi, hết cô đơn, có còn lại chăng là niềm vui nỗi nhớ! Người ta nói "rượu vào là lời ra" mà, uống đi rồi tâm sự là giải tỏa nỗi lòng được hà!
 
Xa con,

Đêm nay không phải là đêm đầu tiên ba xa con gái yêu, nhưng đêm nay thật khác! Cũng mới tuần trước đây chứ mấy, Ba đi An Giang và cũng xa con 2 ngày, hoặc xa hơn, tháng trước, đi Nha Trang 11 ngày, nói nhớ con vậy chứ hỏng nhiều như hôm nay, tối nay về nhà không thấy con gái, lại thấy nhớ, nhớ con nhiều vô cùng.
Cái nhớ đầu tiên là khi Ba về tới nhà không thấy có con ra đứng lan can nhìn xuống chỉ trỏ Ba rồi cười khúc khích. Lần nào cũng vậy, nhìn thấy Ba ở lan can thì cười, rồi chạy ra cầu thang để nhìn xuống như thể chờ Ba lên thế mà khi Ba lên tới nơi thì vừa cười khúc khích vừa dậm chân, vừa bước lùi như muốn trốn khỏi sự “truy bắt” của Ba. Ba lên phòng thay đồ thì đi theo lên cầu thang, chạy vào phòng rồi lăn ình ra nệm, xong thì thể nào con cũng kéo Ba vào một cuộc chọc giỡn tưng bừng, chỉ cần vài cái dậm chân, làm trò, hù là con cười khặc khặc. Con cười nhiều nhất có lẽ là khi Ba hun rúc rúc vào bụng con hoặc lưng con. Ba sơ hở là con chọc ngón tay vào rún (rốn) Ba làm Ba vừa đau vừa nhột. Ba la lên rồi cười lớn mỗi lần con chọc ngón tay vào rún nên con lại cố muốn chọc nhiều hơn.
Cái nhớ thứ 2 là nguyên nhân Ba viết bài này là khi Ba mở máy lên, ngồi làm việc mà không có con cứ chui vào trong người Ba đòi leo lên cho bằng được cái ghế Ba đang ngồi nên Ba chẳng làm được việc gì nữa cả. Đêm nào cũng thế. Đêm nay Ba thoát khỏi sự quấy rầy của con Ba lại thấy buồn.
Là con gái, mới mười bốn tháng tuổi vậy mà con đi đứng chạy nhảy như sáo, không có ghế bàn nào con không leo lên. Mà cũng phải thôi, con biết đi bước đầu tiên từ lúc mới 9 tháng rưỡi mà. Cái vụ 9 tháng rưỡi biết đi của con là niềm tự hào lớn của Ba, đi đâu Ba cũng khoe, ai hỏi về con Ba cũng nói. Có lẽ hiếm có đứa trẻ nào trong tháng thứ 14 mà biết xuống cầu thang như con. Mà con người ta xuống cầu thang thì quay lưng đi lùi chứ con thì cứ thẳng mặt tiến xuống. Từng bước, từng bước con vin tường đi xuống như người lớn. Còn lên cầu thang thì khỏi phải nói rồi, chắc không chậm hơn người lớn Bao nhiêu đâu.
Con biết đi sớm, biết quậy sớm nên cái sự quậy phá của con đã trở thành một phần cuộc sống của Ba. Mai Ba lại đi An Giang, rồi sau này chắc Ba cũng sẽ có nhiều chuyến đi khác, nhưng cái cảm giác xa con như hôm nay không biết Bao giờ Ba lại có lần nữa.

Thương con gái của Ba.

Hy vọng là trong xã hội đầy cám dỗ, đầy mưu mô, đầy toan tính này sẽ còn rất nhiều, rất nhiều những tấm lòng yêu thương con vô bờ bến của người cha như anh OverAC đã thể hiện trên đây và mãi mãi những tấm lòng yêu thương này sẽ luôn đồng hành với nhau trong suốt cuộc đời này.
 
Lạy chúa
Xin chúa làm lành, cho HN tý mưa, ko thế này con chết mất
A men
 
Nhờ vậy mà SG đang có mưa, ngày nào cũng mưa hết.....
Nghe Bác dự báo thời tiết nói, hết ngày mai Xì gòn gửi ra tý mưa rồi, chắc Xì gòn cho HN một ít cũng ko sao nhỉ? thừa nhiều vậy cơ mà
Dạo này HN mất điện ghê lắm, y như Xì Gòn ngày trước.
 
Lần chỉnh sửa cuối:
Lại thêm một người đòi đăng ký làm em gái, có nên nhận không ta?
 
Lại thêm một người đòi đăng ký làm em gái, có nên nhận không ta?
Em lại không nghĩ như chị Thuý Diệp đâu. "Làm anh khó đấy, phải đâu chuyện đùa với em bé gái..." nếu mà anh nhận nhìu hả, ốm o gầy mòn á!!! Mí lị....+-+-+-+
 
Thứ 7 máu chảy về đâu?!_)()(-
 
1h53' - sao chả ngủ được thế này, cứ lang thang ở đây có khi nào bị "ma" bắt ko nhể :-s
 
Hôm nay là chủ nhật, vậy mà cũng hổng được nghỉ. Ước gì giờ mình đang ở bờ biển nhỉ!:beach::::"""><:snorkel:
 
Hôm qua, có 1 người câu sẩy 1 con cá
Hôm qua, có 1 con cá xém bị dính mồi câu
Hôm qua, có 1 lão ngồi xem câu cá mà hông thấy gì hết.
 
Măm măm, công nhận sấu bao tử ngon quá! Cảm ơn công chúa nhé!....
 
Sợ chết...

Thời gian gần đây tự dưng mình sợ... chết ghê!
- Chết trong khi bao hoài bão, ước mơ vẫn chưa thực hiện
- Chết rồi làm sao có cơ hội nhìn thấy các con mình nó thành tài
- Chết rồi là... HẾT (được thở)
Hic...

Giá như được chọn lựa KIỂU CHẾT, mình mong được... CHẾT GIÀ (200 tuổi thôi cũng tạm được)
-----------------------------------------------------------------------------------------------
Gữi bài này đến DIÊM VƯƠNG, xin ngài cứu xét...
 
Tham quá, mình khiêm tốn hơn. Số tử vi bảo mình sống thọ 99 tuổi, bác sĩ thì bảo hút thuốc nhiều giảm thọ 10 tuổi. Mình thấy 89 chết cũng vừa rồi. Hic!
 
Sắp xa em những hai tuần! Hơi buồn một chút! Nhưng em an tâm, khi nào về anh sẽ lại bên em nhé!
 
Hôm nay là chủ nhật, không được nghỉ mà phải đi làm. Mà lại làm đến giờ này chưa được đi ngủ nữa...hix...hix...
 
Status
Không mở trả lời sau này.

Bài viết mới nhất

Back
Top Bottom